Sau “Mắt biếc”, Thảo Tâm trở thành một cái tên mới mẻ đáng chú ý trong làng điện ảnh Việt Nam. Ai đã từng tiếp xúc sẽ cảm nhận được, ở Tâm không chỉ luôn tỏa ra một nguồn năng lượng tích cực mà cô bé cũng khá nhạy cảm và có một niềm đam mê nghiêm túc với nghệ thuật. Thảo Tâm cũng như nhiều cô gái ELLE tài năng khác, chính là đại diện cho một thế hệ phụ nữ mới trẻ trung, bản lĩnh, dám sống, dám ước mơ và dám là chính mình.
Trước đây Tâm từng chia sẻ rằng dù yêu thích nghệ thuật nhưng con đường học vấn vẫn là ưu tiên hàng đầu. Vậy cơ duyên nào đã đưa em đến với “Mắt biếc”?
Việc em trở thành một phần của Mắt biếc là cái duyên khi mọi thứ diễn ra vào đúng thời điểm của nó. Lúc đó, em “gap year” một năm và làm việc theo chương trình “co-design year” của trường đại học, do đó quỹ thời gian cũng khá thoải mái và linh hoạt để tham gia dự án. Bên cạnh đó em còn được sự ủng hộ của gia đình, thầy cô và bạn bè nên quyết định nộp đơn casting.
Sau “Mắt biếc”, Thảo Tâm nổi tiếng với tư cách một diễn viên. Điều đó đã thay đổi cuộc sống của em ra sao?
Dù còn ngại với danh xưng “người nổi tiếng” vì vẫn chưa theo đuổi con đường nghệ thuật chuyên nghiệp nhưng em cũng nhận thức được mình đã trở thành một người có sức ảnh hưởng. Tuy vậy, điều đó không ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống riêng, em vẫn là một cô sinh viên với những sở thích bình thường như bao người. Em cũng biết rằng giờ đây có nhiều người nhìn vào mình hơn, khiến em suy nghĩ nhiều hơn về trách nhiệm của bản thân đến những người yêu mến và theo dõi mình. Em suy nghĩ về những điều mình có thể làm cho họ, như đem đến những nguồn năng lượng tích cực, những nội dung có ích cho mọi người. Đó cũng là niềm vui của em.
Nguồn năng lượng tích cực đó đến từ nội tại bản thân em hay đó là kết quả của một quá trình hình thành bởi môi trường xung quanh?
Thật ra với những ai theo dõi Thảo Tâm lâu năm sẽ biết rằng em là một người khá nhạy cảm, cũng có những nốt trầm và những giai đoạn khó khăn. Em cũng từng bị trầm cảm nhưng thật may mắn khi có thể tự nâng đỡ bản thân bằng chính những chiêm nghiệm từ cuộc sống. Sau chuyện ấy, em học được cách tự tạo sự bình an cho bản thân trong những thời điểm khó khăn. Nguồn năng lượng tích cực hiện tại mà mọi người thấy được đúc kết từ nhiều giai đoạn trong đời, là kết quả của một quá trình dài lắng nghe cảm xúc để vượt qua khó khăn của em.
Với sự nhạy cảm đó và cũng như đã trải qua một giai đoạn khó khăn nên có lẽ em sẽ dễ đồng cảm với mọi người?
Vì khá nhạy cảm nên em có thể dễ đặt mình vào hoàn cảnh, câu chuyện của nhiều người với một trái tim rộng mở để lắng nghe và cảm nhận. Đó là vinh dự nhưng cũng là thử thách lớn đòi hỏi em phải thật sự cẩn trọng trong những lời khuyên hay chia sẻ. Việc được mọi người tìm trao gửi những tâm sự cũng giống như được trao cho trách nhiệm và niềm tin, và điều họ xứng đáng được nhận lại là sự lắng nghe và thấu hiểu.
Một người có khả năng đồng cảm cao cũng sẽ dễ tiếp nhận và cuốn theo những cảm xúc tiêu cực từ bên ngoài, liệu điều đó có ảnh hưởng đến cảm xúc của Thảo Tâm?
Đó cũng là lý do vì sao thời gian sau này em hạn chế trả lời trực tiếp những tâm tư của mọi người. Nếu không đặt mình vào vị trí của họ thì sẽ chỉ đưa ra những lời khuyên qua loa sơ sài, có thể mang lại kết quả không hay. Ngược lại, nếu quá cuốn vào những vấn đề đó cũng sẽ gây nên những tác động không tốt đến tâm trạng và cảm xúc của mình. Hiện tại, em đang cân bằng giữa việc lắng nghe cảm xúc của mọi người và lắng nghe cảm xúc bản thân, nếu thật sự bị “quá tải”, em sẽ lùi lại để chăm lo cho bản thân thật khỏe mạnh trước khi giúp đỡ người khác.
Còn khi chính Thảo Tâm gặp phải những khó khăn thì ai sẽ là người em tìm đến để được lắng nghe và đồng cảm?
Em nghĩ rằng, biết ơn và lắng nghe bản thân là điều quan trọng nhất, vì không ai hiểu mình nhất và có thể vực mình dậy bằng chính bản thân. Bên cạnh đó, gia đình và bạn bè xung quanh cũng đóng vai trò quan trọng giúp cảm xúc và tâm trạng mình tốt hơn. Riêng em là một người rất cần sự tương tác xã hội nên sẽ tìm gặp những người thân thiết để được chia sẻ và quan tâm lẫn nhau.
Quay trở lại với con đường nghệ thuật, qua bộ phim đầu tay, em đã xác định cá tính nghệ thuật của bản thân như thế nào?
Có thể nói đó là sự tò mò. Quá trình khẳng định cá tính nghệ thuật của em là lắng nghe theo sự tò mò đó để trau dồi, học hỏi và chắt lọc ra phương thức thành công cho riêng mình.
Em nhận thấy đâu là điểm mạnh cũng như điều cần hoàn thiện trên con đường này?
Có thể nói điểm mạnh của em cũng chính là sự tò mò và nhạy cảm với nghệ thuật. Sự tò mò của em dành cho điện ảnh không chỉ dừng lại ở sự hào nhoáng hay thành công thương mại mà còn ở việc phân tích những giá trị, câu chuyện được gửi gắm. Cũng bởi vì nhạy cảm nên em khó tính trong việc thưởng thức phim ảnh. Bên cạnh đó, điều em còn thiếu sót chính là thời gian và trải nghiệm diễn xuất với nhiều vai diễn khác nhau.
Liệu người hâm mộ sẽ được thấy em trở lại với một dự án phim trong thời gian ngắn sắp tới?
Việc học vẫn là ưu tiên hàng đầu của em. Tuy nhiên, bên cạnh đó em vẫn tìm kiếm những vai diễn và dự án thú vị phù hợp với giá trị của bản thân cũng như không ảnh hưởng đến việc học. Nếu đủ duyên, khán giả sẽ sớm lại thấy em trên màn ảnh thôi.
Nếu rời xa điện ảnh quá lâu, em có lo sợ hình ảnh của Thảo Tâm sẽ dần phai nhạt trong lòng khán giả?
Em cảm thấy bản thân không cần quá vội, như đã nói, em cần thời gian để tò mò và chiêm nghiệm bản thân trên con đường nghệ thuật. “Hữu xạ tự nhiên hương”, nếu bản thân có thực lực thì sẽ không sợ bị lãng quên.
Trên con đường nghệ thuật, em sẽ không thể thỏa hiệp với những điều gì?
Showbiz mang đến nhiều cơ hội phát triển tài năng nhưng cũng là một thế giới nhiều góc khuất đầy cám dỗ. Để đứng vững trên con đường này, em sẽ không thỏa hiệp với những gì vi phạm đạo đức nghề nghiệp hay từ bỏ lòng tự trọng của mình. Và dù ở trong môi trường làm việc như thế nào, em nghĩ một người biết tuân thủ giá trị đạo đức của bản thân từ ban đầu sẽ tạo được môi trường phát triển an toàn và lành mạnh.
Nếu không phải là một diễn viên, em nghĩ mình sẽ trở thành một Nguyễn Lâm Thảo Tâm như thế nào?
Em dành cho nghệ thuật một tình yêu rất lớn và nghiêm túc. Bên cạnh đó, em cũng thích viết lách, nếu sau này không thể theo đuổi nghiệp diễn xuất, biết đâu mọi người vẫn có thể thấy một Thảo Tâm ở vai trò khác như biên kịch. Ngoài ra, em cũng dành một sự quan tâm rất lớn cho giáo dục, đặc biệt là tiếng Anh, nên biết đâu được (cười).
Nguồn: copy